Lâm Trường Viễn vốn định đem Vân Phong bắt đi uy hiếp Vân Phi Phi, nhưng lại bị một đại ngốc tử từ nửa đường xông ra cướp sạch. Hiện tại không cần nói đến ví tiền và đồ vật trên người, ngay cả quần áo cũng bị tên ngốc kia xé nát từng mảnh. Lâm Trường Viễn lại nhìn bảo an ngã xuống đất không dậy nổi, lảo đảo đứng lên đá một cước vào người tên bảo tiêu kia, lại nhìn một chút đại ngốc tử và Vân Phong đã sớm chạy mất dạng, hận hận mắng một tiếng:
Đừng để lão tử ở Xuyên Phủ thị tìm được các ngươi.
May mắn Lâm Trường Viễn có trình độ lái xe phi thường đạt tiêu chuẩn. Mặc dù một chân bị Tô Cuồng đá gãy xương, nhưng bởi vì khu vực sở tại bây giờ khá hẻo lánh, điện thoại di động lại bị đại ngốc tử kia cướp đi, đành phải nhịn đau lái xe. Đối với hắn mà nói, cho dù một chân lái một chiếc xe số tự động vẫn không thành vấn đề. Tô Cuồng ở nơi không xa thấy Lâm Trường Viễn khó khăn lái xe đi về sau, liền liên lạc với Vân Phong. Vân Phong ngay chỗ không xa đang nhìn chằm chằm Lâm Trường Viễn. Hắn hiện tại tìm không thấy Tô Cuồng ở đâu, cũng không biết vừa rồi đại ngốc tử kia ở đâu, đành phải ở phụ cận chờ đợi, hắn tin tưởng Tô Cuồng rất nhanh sẽ xuất hiện. Quả nhiên, khi Lâm Trường Viễn rời đi về sau, đại ngốc tử kia liền chậm rãi tới gần hắn. Vân Phong nhìn đại ngốc tử này, nhìn thân hình và Tô Cuồng có chút tương tự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817540/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.