Vân Phi Phi nghe xong lời hình dung
thiên nga trắng
của Lôi Lôi, tâm tình cuối cùng cũng tốt lên, vội vàng an ủi Tô Cuồng đang đầy đầu đầy mặt vết thương do bị nàng cào trong cơn tức giận. Tô Cuồng thấy Vân Phi Phi đã ổn định lại, trong lòng thầm nghĩ
nguy hiểm thật
, nhưng cũng không dám để Vân Phi Phi lại nhìn tiếp, vội vàng đưa Vân Phi Phi rời đi. Trước khi đi còn không quên tắt quạt gió lạnh, gửi gió ấm đến Lôi Lôi và La Thành đang chịu hành hạ trong phòng huấn luyện. Nhưng La Thành lại nói với Lôi Lôi lát nữa có trò hay để xem, khiến Lôi Lôi cảm thấy không hiểu thấu, sư phụ của mình thì có trò hay gì để xem chứ. Tô Cuồng đưa Vân Phi Phi đến bên ngoài cổng công ty, nói với nàng:
Nàng đi ra ngoài lâu vậy rồi, nên trở về rồi chứ. Ta đang đi làm, nếu không đợi lúc rảnh rỗi ta mời nàng ăn cơm.
Vân Phi Phi liếc một cái Tô Cuồng:
Ta vừa mới đến chàng đã muốn đuổi ta đi à? Chàng lại không kịp chờ đợi đến vậy để người ta rời đi, chàng lại ghét người ta đến thế sao? Tô Cuồng cười trêu chọc một tiếng nói:
Ta nào nỡ đuổi nàng đi chứ, nàng là một thiên nga trắng tao nhã như vậy, ai mà không thích chứ. Nhưng ta đang đi làm, bị người khác thấy không tốt lắm. Hơn nữa đệ đệ ngươi Vân Phong cũng đi làm, nàng cũng phải chú ý một chút.
Vân Phi Phi biết mình cũng không thể mãi ở trong công ty, huống chi bây giờ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817481/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.