Ngô Mạnh vốn dĩ muốn lợi dụng mấy gã thủ vệ cầm súng để tìm kiếm cơ hội thoát thân, nhưng không ngờ Tô Cuồng lại trong chớp mắt giải quyết bốn người, đành phải bỏ đi ý nghĩ chạy trốn, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ cũng muốn bái Tô Cuồng làm sư phụ, nhưng Ngô Mạnh thông minh biết mình bây giờ nếu vội vàng tiến lời, ngược lại sẽ khiến Tô Cuồng chán ghét, liền chủ động nói ra mối liên hệ của thủ vệ và bên trong, và đem bốn thủ vệ kéo tới một nơi ẩn nấp phụ cận, ẩn giấu đi. Tô Cuồng nhìn thấy hành động của Ngô Mạnh chẳng nói đúng sai, nhưng La Thành khi nhìn về phía Ngô Mạnh trong ánh mắt liền có thêm một tia ngoạn vị, tên này thân thủ không tệ, đầu óc xoay chuyển cũng đủ nhanh, nhưng Tô Cuồng đã nhận Đại Cường làm đồ đệ, Ngô Mạnh này đoán chừng rất khó bị hắn nhìn trúng, còn về sau này ra sao, liền xem tạo hóa của Ngô Mạnh. Dưới sự dẫn dắt của Ngô Mạnh, Tô Cuồng và La Thành lại lần nữa xuyên qua con thông đạo chật hẹp kia, do trên thân Ngô Mạnh có mang mật lệnh tạp phiến cao cấp, lại lần nữa tiến vào Trụy Lạc Thành vậy mà không có chút trở ngại nào, khi đến đại môn Trụy Lạc Thành, người bên trong còn chưa có chút phát giác nào, Ngô Mạnh đứng ở cổng Trụy Lạc Thành, trầm thấp nói với Tô Cuồng:
Chúng ta bây giờ đã đến nơi rồi, bọn họ bị nhốt ở bên trong.
Tô Cuồng gật đầu với Ngô Mạnh, nhíu mày một cái, ý tứ chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817468/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.