Đại Cường đang than thở thì phát hiện hai bàn tay thô ập tới, căn bản không kịp né tránh, nhưng may mắn là hai cái tát này không đau, nếu không thì hắn đã đạp thẳng vào Lôi Lôi đang cười ngây ngô về phía mình. Lôi Lôi có chút trách móc nói: “Đại Cường, không nghe thấy Sư phụ hỏi ngươi sao?” Đại Cường lúc này mới từ trong ý thức tìm ra lời Sư phụ hỏi, biết mình đã làm Sư phụ thất vọng, nói: “Sư phụ, đều là ta không nên thân, sau này ta sẽ chú ý hơn, bây giờ ta không sao rồi, hay là chúng ta đi đi.” Tô Cuồng nghe Đại Cường đã nói như vậy, biết mình nói có chút nghiêm trọng, quan tâm hỏi: “Ngươi rốt cuộc có vấn đề gì, sao lại ngất xỉu có biết hay không?” Đại Cường sao lại không biết nguyên nhân mình ngất xỉu, đều là do cái tiểu yêu tinh dính chặt bên cạnh Sư phụ mà ra, nhưng hắn đâu dám nói ra, đành hàm hàm hồ hồ nói: “Có thể là ở Đọa Lạc Thành bị thương một chút, chưa hồi phục lại thôi, nhưng bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.” Tô Cuồng lúc này mới yên tâm, nói: “Bây giờ dù sao cũng không có chuyện gì, ngươi cứ ở bệnh viện mà tịnh dưỡng cho tốt, Sư phụ có chút việc cần xử lý, ta để Lôi Lôi ở đây chăm sóc ngươi.” Nhắc đến Lôi Lôi, trong lòng Tô Cuồng có chút do dự, đứa trẻ này không gây chuyện đã là tốt rồi, để hắn chăm sóc Đại Cường thì làm sao mà được, thế mà không ngờ Đại Cường lại gật đầu nói: “Được thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817451/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.