Nam tử lục soát nhìn Tô Cuồng trước mặt mà không biết nên khóc hay cười, đúng là chưa từng gặp con tin nào không biết thời thế lại kiêu ngạo như vậy, ném cho mình cái điện thoại hỏng, vứt mấy chục đồng, rồi bình chân như vại nằm bất động. Thật ra Tô Cuồng nhắm mắt lại là đang nhẫn nại, việc hắn chịu khuất phục lấy ra đồ vật đáng tiền trên người đã là đến cực hạn lớn nhất rồi. Nam tử lục soát cảm thấy mình bị nhục nhã, tức giận cầm súng chọc chọc vào cánh tay Tô Cuồng,
Cởi quần áo ra!
Tô Cuồng mở mắt ra, liếc mắt nhìn một cái nhàn nhạt, nói với giọng khàn khàn:
Sao, ngươi có hứng thú với nam nhân sao? Đám cướp xung quanh thậm chí là một số hành khách cũng nhịn không được bật cười thành tiếng, những tên cướp đó càng chỉ vào nam tử lục soát cười ha ha:
Ối chà! Tiểu tử ngươi từ bao giờ lại có hứng thú với một tên dân công rồi.
Nam tử lục soát mặt đỏ bừng, chửi một câu:
Mẹ kiếp!
, một cước liền muốn đạp về phía Tô Cuồng. Tô Cuồng khẽ nghiêng người, một tay ẩn nấp chờ ở vị trí nam tử lục soát sắp đá tới. Nam tử lục soát thấy Tô Cuồng không dám né tránh, liền dùng một cước nặng nề đá tới, vừa mới đá trúng người hắn đã cảm thấy mắt cá chân mình một trận tê dại rồi đau đớn thấu tim, nhịn không được thét lên một tiếng. Hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử lục soát này, nam tử khôi ngô cầm đầu càng nhanh chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4805077/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.