“Bác sĩ Vạn, anh chờ một chút.”
Vạn Tuế vừa khóa cửa văn phòng xong, giờ muốn đi về nhà, lại bị bácsĩ Thôi cách vách gọi lại. Hôm nay thứ bảy, chỉ trực buổi sáng, vừa rồiĐạm Dung gọi điện thoại nói thảm đã đưa đến, bảo hắn đến nhận.
“Chuyện gì?”
“Không có, buổi sáng em nghe Thôi viện trưởng nói, lần trước ở hộinghiên cứu và thảo luận y tế bài phát biểu bài diễn văn của anh thànhcông khắp cả nước, phát hành ra cả tạp chí.” Cho dù thái độ Vạn Tuếkhông tính là nhiệt tình, Thôi Mộ Hoa vẫn như cũ trên mặt mỉm cười.
Nàng là con gái một của viện trưởng Thôi, lão bản của bệnh viện, vào bệnh viện mới nửa năm, ở khoa phụ sản.
Bình thường ai thấy nàng đều nhiệt tình có lễ, chỉ có duy nhất namnhân này, không hờn giận, giống như mọi chuyện đối với anh đều khôngquan hệ. [TNN: uh~ thì có quan hệ gì đâu mà đòi...hứ]
Khi còn học tại trường y thì từ trong miệng phụ thân đã nghe qua hắn, nam nhân này sinh ra trong gia đình có truyền thống làm bác sĩ, có tàihoa lại có y đức, hơn nữa hắn không giống như những bác sĩ đương thờitrẻ tuổi khác ở trong khoa.
Hơn nữa hắn không những anh tuấn lại có nét hời hợt, cho nên khi ởlần đầu tiên gặp mặt, tâm hồn thiếu nữ liền rung động, ai ngờ hắn luônnhìn không ra ám chỉ của nàng.
Bất quá nam nhân vĩ đại đều như thế, điều kiện của hắn đáng giá kiêu ngạo, nàng cũng không ngại dùng nhiều tâm tư một chút.
“Em đặc biệt đến chúc mừng anh.”
Cái này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-tieu-thu/207806/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.