Bởi vì trên tay còn đang có các hạng mục khác cần phải hoàn thành,hơn nữa Vạn Tuế vẫn chưa có gọi tới, nên Đạm Dung nghĩ có lẽ anh ta đãquên. Thẳng cho đến khi kết thúc ca làm buổi chiều thứ bảy, anh ta mớigọi điện tới.
“Ngày mai đi xem phòng, buổi sáng chín giờ.”
“Cái gì?” Ngày mai là chủ nhật nha—là cơ hội duy nhất để nàng có thể ngủ nướng mà.
“Nhưng bác sĩ Vạn, ngày mai là ngày nghỉ, tôi có việc rồi!” Cùng vớiChu công tử đánh cờ là việc rất quan trọng, nên nàng kiên quyết cựtuyệt.
Tuy nói rằng khách hàng là thượng đế, bản thân dù sao cũng phảinhượng bộ chiều theo họ, nhưng nàng cũng chỉ là người làm công hưởnglương đáng thương cho mấy kẻ tư bản hút máu, chứ nàng không có bán mạngcho họ.
“Tôi chỉ có thời gian vào sáng ngày mai.” Bị cự tuyệt ngay lập tức như vậy, giọng nói của Vạn Tuế không hờn giận.
“ Các người không có làm tăng ca sao?”
“Bác sĩ Vạn chủ nhật có khám bệnh không?”
“Cái gì? Tôi không có ca trực vào ngày chủ nhật.” Bị hỏi một vấn đề khác một cách đột ngột, Vạn Tuế đơ ngốc mà trả lời.
“Vâng, cho nên Bác sĩ Vạn sẽ không vì một bệnh nhân mà tăng ca đúng không?”
Vạn Tuế bị đánh bại không thể thốt nên lời: “Hẹn được cô cũng thậtkhó khăn!” Thật lâu sau đó anh ta mới phun ra một câu như vậy rồi cắtmáy.
Tính tình không tốt, còn không biết lễ phép, Đạm Dung nhìn điện thoại nhún nhún vai.
Thu dọn mấy thứ rồi đứng lên vận động cái thắt lưng mỏi nhừ, xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-tieu-thu/207796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.