Sáng sớm, ánh mặt trời phương đông rực rỡ, tiểu chích điểu trên cànhcây cất giọng líu lo, vui vẻ đón chào ngày mới. Gió nhẹ xuyên qua tấmcửa sổ thủy tinh, nhu hòa thổi vào, phất phơ rèm cửa màu hồng phấn trang trí chú mèo Hello Kitty.
Trên gường là ra trải đồng dạng in họa tiết Hello Kitty, hé ra một ra vật thể nho nhỏ đang chậm rãi mấp máy. Một lát, chăn bị nhấc lên, nữ oa nhi hai má phấn nộn đáng yêu vươn mình ngồi dậy.
Nàng mặc váy ngủ ren màu trắng, mái tóc hơi cuốn lộ ra khuôn mặt nhỏnhắn trắng nõn hệt như quả táo hồng, bàn tay xoa xoa đôi mắt, khi mở lộra con ngươi đen như mực. Chợt liếc mắt nhìn qua, này không thể nghi ngờ gì tựa như búp bê xinh xắn, đáng yêu, vô cùng linh động.
Nàng kêu Vạn Y, năm nay năm tuổi. Tên là ba ba đặt, ngụ ý là bảo bốicó một không hai [?]. Nàng là bảo bối của cả nhà, hưởng ngàn vạn sủngái, vốn dĩ nên hoạt bát vui tươi nhưng là gần đây, tiểu Y Y lại rất buồn rầu.
Khi ba ba tuyên bố tiểu hài tử năm tuổi đã lớn rồi, hẳn là tự mìnhmột người ngủ, cho nên phòng nhỏ trong nhà một tay mẹ thiết kế sư khéoléo bố trí, rất nhanh đã hoàn thành trở thành phòng dành cho nàng.
Nhưng nàng sợ tối, sợ có quái vật ăn thịt người, mỗi đêm đều phải cómẹ ôm mới có thể đi vào giấc ngủ. Nhưng là nhìn khắp nơi xung quanh bêntrong lại không thấy mẹ đâu cả, nàng có phải bị vứt bỏ rồi hay không?
Miệng mếu máo, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-tieu-thu/1250970/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.