Kết quả thử máu ba ngày sau mới có, Vạn Tuế nói đến khi đó hắn sẽ đilấy, bảo nàng không cần quan tâm. Đạm Dung ở trên phương diện này kỳthật cũng không hiểu gì lắm, nàng căn bản ngay cả cái quá trình kiểm tra xét nghiệm kia chỉ dùng để làm gì cũng không biết, dù sao bác sĩ Vạnbiết là được rồi, đúng không?
Buổi tối thứ sáu, hắn nói kết quả kiểm nghiệm cho thấy nàng khíhuyết hư, phải dùng thuốc Đông y điều trị. Sau khi ăn xong, nhìn cái bát chất lỏng màu đen trước mặt mà nằm trên tay hắn kia, còn có mùi vị lạnồng đậm bay vào mũi kia, Đạm Dung nhất thời che miệng.
“Có thể không uống cái này sao?”
” Em nói đâu?” Hắn mắt lé xem xét nàng, thời điểm nói chuyện vẻ mặt hơi nghiêm túc, không để cho nàng lời nói không.
“Về sau mỗi ngày sáng trưa uống một lượt, anh sẽ chuẩn bị cho em. Ănuống phải đúng giờ, vừa phải vận động. Anh có nghĩ qua, muốn em sáng sớm thưac1 dậy vận động thì khó mà làm được, cho nên về sau buổi tối cơmnước xong, em cùng anh đi tản bộ một giờ.
Cơm trưa không thể lại ăn bên ngoài, anh sẽ làm cho em đem đến côngty. Còn có trừ bỏ công tác bên ngoài, không được tiếp xúc với máy tính,buổi tối không được thúc quá mười giờ!”
Đạm Dung một bên nghe một bên chịu đựng nào là không cho mình đingoáy lỗ tai, thật nhiều quy định, thật nhiều cái không được, quá khóthực hiện đi.
“Thế nào?” Thấy nàng không nói lời nào, hắn xoa nắn gương mặt của nàng.
” Em… em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-tieu-thu/1250960/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.