Nói hay nói bậy gì cũng nói hết, vậy mà đến lúc đóng cửa cung Tư Mã Duệ cũng không chịu đi, chờ Du Phức Nghi nằm lên giường, hắn liền đi lại, trực tiếp đem nàng áp chế dưới thân.
Du Phức Nghi tức giận không thôi, nhưng không thể chống cự, cũng chỉ có thể tùy ý hắn.
Tư Mã Duệ thực hiện được kế hoạch, trong lòng đắc ý không thôi, cười dữ tợn cởi trung y của Du Phức Nghi.
Cởi bên này kéo bên kia, rồi ngẩng đàu nhìn nàng, thấy nàng trưng bộ mặt than, cả giận nói:
- Ngươi không thể nhấm mắt lại sao?
Du Phức Nghi trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói:
- Hoàng Thượng không muốn nhìn thấy thần thiếp, thì gọi người tiến vào tắt đèn đi là được.
- Tối lửa tắt đèn, sao trẫm có thể phát huy hết kỹ thuật thành thạo?
Tư Mã Duệ bác bỏ xong, vén rèm lên thò đầu ra, nhìn xung quanh, nhìn thấy trên thành giường vắt khăn lụa.
Vội vàng nắm trong tay, lui người lại, đem khăn lụa vứt lên mặt Du Phức Nghi, giọng ra lệnh:
- Cái này, không được kéo xuống.
- Kỹ thuật thành thạo? Kỹ thuật khoác lác thì có!
Du Phức Nghi hừ lạnh khinh bỉ.
- Có phải thành thạo hay không, một lát nữa ngươi sẽ biết.
Tư Mã Duệ hừ một cái, cũng không cãi nhau với nàng, chuyên chú giở trò, đác ý thỏa mãn chỉ chờ cả người Du Phức Nghi mềm mại, thở gấp càu xin tha thứ.
Kết quả, mười tám chiêu võ nghệ kỹ năng đều sử dụng hết, mà nàng vẫn như cũ yên ổn nằm yên, thân thể không phản ứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-lam-phi/61809/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.