Lúc này bên trong tiền điện cung Trường Xuân phía đông, ngọ thiện đã được mang lên bàn, Du Phức Nghi đang ở cùng nha hoàn hồi môn, cô cô Thính Phong chưởng sự cung Trường Xuân đang hầu hạ rửa tay sạch sẽ, vừa lúc muốn ngồi vào dùng bữa, đột nhiên ngoài cửa hành lang truyền đến tiếng thông báo chói tai của thái giám: "Hoàng thượng giá lâm!"
Du Phức Nghi mắt tinh đi đến nghênh đón, hướng về phía Tư Mã Duệ tồn thân* ổn định tôn kính nói: "Cung thỉnh thánh an."
(*Tồn thân: kiểu thỉnh an khi xưa, dạng nữa ngồi nữa đứng của mấy phi tử thời xưa, gối khụy, lưng thẳng, đầu cuối.... ta chỉ biết nhiêu đó T^T)
"Bình thân." Tư Mã Duệ tùy ý phất tay, đi nhanh vào phía trong vừa đi vừa lầm bầm, trời nóng như thế này, trẫm phải đến chỗ ngươi dùng bữa, không sợ trẫm trúng khí nóng? Chẵng lẽ thật đúng như lời kịch thời xưa người ta nói như thế, ly miêu hoán thái tử, kỳ thực ngươi mới là ruột thịt của Thái hậu lão nhân gia nàng?"
"Hoàng thượng lời nói cẩn thận." Cũng không biết tạo cái nghiệt gì, đời trước anh hùng mất sớm, sau khi chết lại không thể đi địa phủ đầu thai, trái lại xuyên qua đến nơi không có cơ sở nước Đại Chu này trở thành Đức phi phi tần đứng thứ ba trong bốn phi, Thái hậu hết sức yêu thích, còn sinh được một hoàng tử, vốn tưởng rằng khéo tay bắt bài tốt, giơ cao ngồi hưởng phước là được, sau lại phát hiện căn bản bầu trời không có rớt xuống bánh quy tốt, lại không thể so đo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-lam-phi/61796/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.