Phúc tần cư vị nhị phẩm, lại sinh hạ hoàng trưởng tử, hiện giờ nàng qua đời, trong hoàng cung không đón được tết Nguyên Tiêu.
Chẳng những dạ yến bị hủy bỏ, đèn cung đình màu sắc rực rỡ treo lên lúc trước cũng phải vội vàng vòng giấy trắng.
Từ xa nhìn lại một mảnh trắng ảm đạm, quả thực là một hiện trường kinh dị.
Tuy Du Phức Nghi có lá gan không nhỏ, cũng bị dọa, mấy ngày này chỉ co đầu rút cổ ở trong phòng không chịu ra cửa.
Cho đến khi An thục phi xử lý chuyện Phúc tần thỏa đáng, cái gì nên bỏ thì bỏ cái gì nên thay mới thì thay mới.
Tư Mã Duệ đến thăm nàng, khịt mũi coi thường, vui sướng khi người gặp họa cười nhạo nàng:
- Còn nghĩ ngươi không sợ trời không sợ đất, ai ngờ lại bị đèn lồng dọa thành như vậy…… Nếu trẫm sai người đem đèn cung đình trong Trường Xuân Cung toàn bộ đổi thành màu trắng, chẳng phải ngươi sẽ bị dọa đến nổi ôm lấy trẫm không buông? Ha ha, trẫm càng nghĩ càng thích.
- Người tốt xấu gì cũng là vương của một đế quốc, sao có thể ấu trĩ như vậy?
Ở hiện đại nàng xem không ít phim kinh dị dọa người, chẳng những không sợ, nàng còn có thể vui vẻ thoải mái chê bai kỹ thuật hóa trang sứt sẹo.
Hiện giờ cũng vậy, nàng chỉ sợ bầu không khí âm trầm đen tối, còn về phần Phúc tần, lúc nàng ta còn sống vô ân vô oán với mình.
Cho dù có ân oán, sau khi Phúc tần sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-lam-phi/3106468/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.