Du Phức Nghi sai người dọn dẹp Di Tình Thư, treo lên màn che mộc mạc, bài trí đơn giản mấy thứ đồ cổ.
Rồi sai người đi thông tri Phùng sung hoa dọn đến đây.
Phùng sung hoa còn chưa có nói gì, chuyển đến xong còn tới cảm tạ nàng, luôn miệng nói thích.
Nhưng sau khi Tư Mã Duệ nhìn thấy, liền nổi giận đùng đùng chạy đến cung điện tìm Du Phức Nghi tính sổ:
- Nhìn thử xem ngươi bố trí phòng viện cho Phùng sung hoa, giống cái gì? Còn không bằng chổ nàng ở lúc trước, lãnh cung còn tốt hơn đấy ỉ Đừng có nói với trẫm cái gì mà năng lực không đủ, bản lĩnh của ngươi như thể nào trẫm biết rõ, cho dù là điểm tâm, cũng không đến mức sơ xài mộc mạc như thế, là ngươi cố ý đúng không?
Sáng sớm Du Phức Nghi đã ôn luyện từ ngữ thuyết trình, lúc này nàng không hề hoang mang biện giải nói:
- Thần thiếp đúng là cố ý, chỉ là không phải cố ý khinh thị Phùng sung hoa, mà là thẩm mỹ của thần thiếp từ trước đến giờ luôn khác người, nếu dốc hết sức lực dựa theo tâm ý của thần thiếp mà bài trí, chưa chắc Phùng sung hoa sẽ vừa ý, hay là hoàng thượng tự đi hỏi xem, nàng thích cái gì, rồi lấy vật trong tư khố của mình ra thưởng cho nàng, như thế vừa có thể diện, lại cho nàng niềm vui, chẳng phải so với thần thiếp hảo tâm làm chuyện xấu vẫn tốt hơn sao?
Thái hậu phân phó không thể phô trương lãng phí, Du Phức Nghi hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-lam-phi/3106394/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.