Cố Hy đã chết, bị bọn cặn bã kia giế/t chết trong tuyệt vọng và tan vỡ.
Vinh Kinh
Trên sân thượng, Vinh KinhCứ thế một lúc sau, Cố Hy lại bắt đầu có hành động, cắn một cái thật mạnh lên ngực Vinh Kinh.Lần thứ 990:Vinh Kinh, một người sống trong thế giới ABO, cùng họ cùng tên với Vinh Kinh.
Anh lại nhìn xuống đám đông bên dưới, lặp lại: “Không một ai.”
Ngày hôm nay, cậu ta nhìn thấy người yêu của mình theo chân một người đàn ông bụng phệ lên xe, cười tươi như hoa. Người mà cậu ta đã gửi gắm toàn bộ tình yêu của mình, nay phản bội cậu ta.
Cố Hy không đáp lại, anh hình như đã nhìn thấy quá khứ và tương lai, chỉ nói với Vinh Kinh: “Đừng đánh mất tính mạng vì thứ rác rưởi, không đáng đâu.”
Trong bóng tối, cửa bất ngờ bị mở ra.
“Muốn tự sát sao?”
Vào khoảnh khắc bị tình yêu đào rỗng, cuộc đời của cậu dường như đã bước đến cuối con đường.
Nhưng Cố Phong vẫn không để ý đến hắn. Thật ra từ khi bị bắt nhốt trên hòn đảo không người này, Ngô Phất Dục chưa từng phản kháng, thậm chí còn không tìm cách bỏ trốn. Hắn biết tất cả đều là vì mình nợ Cố Hy, dù hắn có trả bằng tính mạng cũng xứng đáng.
“Đến đây~” Vẫn khiêu khích bất chấp sống chết.
Cậu ta đứng bên rìa sân thượng, nhìn dòng người chật như nêm cối qua lại dưới tòa nhà, do dự rất lâu cũng chưa nhảy xuống.
Ban đầu, nếu Cố Hy không đâm bị thương vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-anh-co-the/3503485/chuong-117.html