[ Đúng là một tên biến thái thành thục, còn rất tự tin.
Hiện tại hắn còn chưa biết mình đã bị phát hiện.
Địch ở trong sáng, ta ở trong tối.
Được, có hy vọng]
Ánh mắt của Cố Hi cong cong, cậu nghe được.
Cậu luôn cảm thấy năng lực đọc tâm này rất vô bỏ, quá mức hỗn loạn, hoàn toàn không khống chế được.
Nhưng mà giờ vô bổ cũng làm cho tâm tình cậu khoan khoái một ngày.
Bên kia Ngô Hàm Thích gọi Vinh Kinh, trong nháy mắt anh ôm cổ Cố Hi đẩy trở lại xe nhân lúc cậu không phản ứng lại, nói bên tai Cố Hi: "Tạm thời đừng ra ngoài."
Lấy mức độ điên cuồng của tên này với Cố Hi, nếu phát hiện người tới là Cố Hi, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Cố Hi biết lúc này mình không thể gây phiền phúc, trước khi Vinh Kinh rời đi, đột nhiên nắm lấy tay anh: "Cẩn thận chút."
"Yên tâm." Khi không có xung đột lợi ích, bọn họ sẽ không gặp nguy hiểm.
Cố Hi đưa mắt nhìn theo Vinh Kinh, cậu nổi da gà khi nghĩ đến cây bút hoa hồng. Nếu đoán đúng thì lẽ ra cậu đá vứt nó rồi, mà trên thân bút cũng không thay đổi.
Cố Hi nhắm chặt đôi mắt căm hận lạnh lùng của mình, kìm nén ý thức đang rục rà rục rịch. Khi cậu tỉnh tảo lại, chắc chắn sẽ không tha cho tên kia.
Vinh Kinh đã đaons ra người thanh niên kia tên gì, một trong năm tra công, Kỷ Quýnh Giới.
Đây là tên do Ngô Hàm Thích đặt, nghĩa là quang minh chính trực, phải nói người nhà họ Ngô thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-anh-co-the/1150266/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.