🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vẻ mặt luôn lạnh nhạt của Vinh Kinh cuối cùng cũng bộc lộ một chút rạn nứt.

Ai có thể nghĩ ra điều này.

"Biểu tình này của cậu là sao, tên của tôi chọc gì tới cậu?" Ngô Phất Dục rất nhạy cảm với tên của mình.

"Chẳng phải có câu nói, càng thiếu gì thì càng muốn biểu hiện hay sao?" Lời nói của Vinh Kinh vẫn chắc như đinh đóng cột.

Ánh mắt của Ngô Phất Dục như muốn giết người, đừng tưởng hắn nghe không hiểu, Vinh Kinh đang nói nhà hắn không có văn hóa!

"Cậu đừng tường cậu là em trai của Tạ đại ca, thì tôi không có cách đối phó với cậu!" A a a, vẫn là làm người khác tức giận.

Sự tự tin của Vinh Kinh thật sự không phải là chuyện này, anh đơn giản là không vừa mắt, cậu thiếu niên kia suýt chút nữa là bị sát hại rồi.

Mà nguyên nhân chỉ là do thèm muốn cơ thể của cậu.

Anh cảm thấy mình vẫn là con người, không thể bỏ mặc không quan tâm.

Thứ hai, anh học võ là để bảo vệ bản thân mình cà cũng vì khi cần thiết, không tùy tiện ra tay không có nghĩa là không thể ra tay.

Cho dù Tạ Lăng có ở đây hay không, anh vẫn sẽ làm như vậy.

Về việc tại sao Vinh Kinh lại nhớ tên Ngô Phất Dục này, chủ yếu là do đọc giả của cuốn tiểu thuyết này thường gọi tên đồng âm của người này là Ngũ Phúc Ngư.

Tác giả nói rằng đây là đãi ngộ của nhân vật chính, đây là nàng gọi là thời khắc phát quang.

Lượng thông tin quá lớn, Vinh Kinh có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-anh-co-the/1150243/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bình Tĩnh, Anh Có Thể
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.