Edit. Viên
Khi Đoan Mộc Thắng nghe Kiêu Vương nói Ngu nhị tiểu thư là đệ tử Hoàng Thiên Kỳ trong truyền thuyết thì ngửa mặt lên trời cười to.
‘Hoàng Thiên Kỳ chính là tên giả ta dùng khi ở Huy Đông, vì không muốn ngày sau bị truy đuổi tránh có thêm phiền phức không cần thiết nên thuận miệng lấy tên giả, sau này chưa từng dùng lại, năm đó con quay về Hoắc gia, a nương một mình ở trong thôn, ta thì nóng lòng trở về, vì vậy sau này không còn dùng tên này nữa, khi nào thu nữ đồ đệ chứ? Nhưng nếu nàng có thể bịa ra chuyện này, hẳn là từng ở Huy Đông, tận mắt nhìn thấy những máy móc cơ quan do ta thiết kế, may mắn vẽ lại thôi... Thế thì tính ra, lúc đó nàng ta vẫn chỉ là đứa bé khoảng năm sáu tuổi mà thôi... Có thể nói dối như thật, có thể là người nhà nàng ta cố ý biên soạn, lấy tâm huyết người khác nói là của mình, thật bôi nhọ danh tiếng Ngu gia, nữ tử phụ hoàng con chọn cho con... Tâm thuật bất chính!’
Đoan Mộc tiên sinh là người ngay thẳng, cũng không thường nói chuyện tổn thương người, nhưng giờ biết rõ con nuôi phải phụng thánh chỉ cưới Ngu thị, còn nhận xét như vậy, có thể thấy được trong lòng cực kỳ khinh thường nàng ta.
Đoan Mộc thị ở một bên nghe mà trong lòng cũng nóng nảy. Mười lăm tuổi bà đã gả cho Đoan Mộc thắng, hai phu thê luôn hòa thuận êm ấm tình cảm mặn nồng, đặc biệt khi Đoan Mộc Thắng còn nổi tiếng gia tài bạc triệu, dáng vẻ đoan chính đáng tin, lúc nào cũng có nữ tử chủ động vây quanh, nhưng trước nay ông chẳng thèm liếc nhìn cũng không nạp thiếp. Trong mắt Đoan Mộc thị, một đời một kiếp một đôi là chuyện đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-thien-ha/4461288/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.