Edit: tiểu Viên 
Phi Yến lui về sạp một bước, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Phàn tướng quân, ngài đã hiểu lầm. Chung thân đại sự của Phi Yến sao có thể vì giận dỗi người khác mới đồng ý gả đi? Gả cho Kiêu Vương, ta cam tâm tình nguyện, nếu tướng quân đến chúc mừng, tấm lòng này ta nhận, tướng quân không nên ở lâu, mời rời khỏi phủ không tiễn." 
Nghe đáp án lạnh như băng này, lòng Phàn Cảnh không rõ tư vị gì, còn nhớ hình ảnh lần cuối bọn họ ở chung với nhau, hai người ngồi ở đỉnh núi nghe gió thu rào rạc, khi đó, hình như hắn nghe thấy Phi Yến tưởng tưởng đủ loại cuộc sống sau khi chiến sự kết thúc, giải ngũ về quê, du sơn ngoạn thuỷ, nhưng lúc đó, tuy hắn ngoài miệng đồng ý, nhưng tâm tư thì phiêu đãng, hơi thất thần. Nay nhớ lại, thật khôngnhớ nổi khi đó Phi Yến dịu dàng dựa bên người mình đã nói những gì. 
Lúc ấy, Bạch Lộ Sơn đang chiến sự căng thẳng, không những phải chống vây quét của quân Tề, còn phải chống tập kích của tộc du mục ở biên cương phía Bắc. 
Bộ tộc Thông Cổ là bộ tộc lớn nhất ở bắc cương, chỉ có mượn lực lượng bọn họ mới có thể tháo gỡ nguy khốn khi đó. Mà lúc ấy tộc trưởng Thông Cổ đưa ra một điều kiện duy nhất, đó là muốn hắn phải lấy nữ nhi của lão làm thê. 
Còn A Dữ Công Chúa thì len lén tìm hắn, nói thẳng rằng biết rõ mình đã có người trong lòng từ lâu, cũng không có ý tranh sủng với Uất Trì tiểu thư, nhưng Phụ Vương tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ giúp một người ngoại tộc không có quan hệ gì, chỉ cần hắn bằng lòng, nàng ta sẵn lòng cùng hắn làm phu thê danh nghĩa, làm một đôi phu thê hư danh, vừa gỡ xong khó khăn của Phàn Cảnh, sẽ liền tự nguyện nhường lại vị trí chính thê cho Uất Trì tỷ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-thien-ha/4461225/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.