Đúng lúc này, một thị vệ bên cạnh Kiêu Vương đột nhiên đưa tay lấy ra một ống trúc, nhất thời khói đặc xông ra. Làn khói hồng dày đặc xông thẳng lên trời, lại bị thị vệ kia thủ thế đánh tan, biến thành tín hiệu. 
Đây là hoằng lân mộc châm của Kiêu Vương, Phi Yến rất nhanh học xong chiêu thức đó. Phàn Cảnh nhìn đến biến sắc, không biết đó là do ai đánh tín hiệu. Thị vệ bắn đi tín hiệu, nhưng trước mặt hắn lại là Phi Yến bị trói, đúng là không làm gì được. 
"Phàn Tướng quân, chiến thuyền của Đại Tề đã bỏ neo đóng quân ở eo biển Hổ Lao quan, trên thuyền có sáu đại pháo dùng để rót hoàng dược hỏa pháo, chỉ đợi bổn vương ra tín hiệu sẽ đồng loạt nổ, đến lúc đó Hổ Lao quan sẽ hoàn toàn biến thành địa ngục, cho dù bổn vương chết dưới tên của ngươi, ngươi cũng không tránh khỏi số kiếp tan thành tro bụi!" Khi nói chuyện, Kiêu Vương đã bỏ khăn che mặt, xoa nhẹ chóp mũi của mình, quay đầu nhìn lại bóng người lờ mờ bên vách núi. 
Phàn Dũng đứng ở trên vách núi, thấy Kiêu Vương rốt cuộc lộ ra diện mạo, liền quay ra hỏi Liễu Nghênh Sinh bên cạnh: " hắn chính là Hoắc Tôn Đình?" 
Liễu Nghênh Sinh nhìn kỹ lại: " thật đúng là hắn" 
Phàn Cảnh vốn diện mạo như thư sinh nhưng trên mặt nhất thời nổi lên một chút sát khí, cười lạnh cao giọng nói:" Nếu là Kiêu Vương có ý nghĩ, nguyện cùng phàn mỗ cá chết rách lưới liền lập tức hạ lệnh nã pháo, không nên nhiều lời vô nghĩa như vậy." 
Kiêu Vương cười xuống ngựa, vặn cổ tay nói: " Người ta đều là tham danh lợi, ai cũng luyến tiếc chí lớn chưa thành, thân chết trước, hôm nay ngươi muốn lấy tam đệ của bổn Vương làm mồi nhử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-thien-ha/4461219/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.