Ngay lập tức Kiêu vương lấy roi ngựa làm cho ngựa dừng, một lúc sau mới chậm rãi xoay ngựa đixuống, đôi giày da trâu bước xuống, đứng trước mặt những người đang quỳ. một tên thị vị rất thông minh, nhìn thấy nhị hoàng tử đang nhìn đến cái bọc, lập tức đi lấy cho Kiêu vương.
Chiếc bình hoa có tuổi chắc đã lâu nhưng lại bị vỡ vụn, Kiêu vương đưa trước mặt Uất Trì Thụy: “ Đây là của ngươi?”
Uất Trì Thụy bị Kiêu vương nhìn thẳng mặt, có chút sợ hãi, run sợ nói: “ Chỉ là một bình hoa thô bỉ bình thường, vỡ nát không tiếc, chỉ sợ sẽ làm hỏng vó ngựa của Kiêu vương….”
Uất Trì Kính Hiền quỳ gối ở một bên, nhìn thấy món ngon nào là gà bay trứng vỡ, trong tâm chính là ảo não không nói bằng lời, lại nghe phụ thân nói không tiếc chỉ sợ ngựa hỏng, ai oán thì thầm: “ Giục ngựa đến Tây thị, nhiễu loạn dân sinh, luật pháp đâu …..”
Uất Trì Thụy sau khi nghe con trai mình nói xong, lòng run lên từng đợt cao nhất: Tiểu tổ tông, có phải ta trước kia đem ngươi giáo dục tốt quá không! Ngươi không hiểu thế nào là luật pháp sao? Dùng luật pháp Đại Đường áp dụng cho tân hoàng tử sao? Con của ta ơi! Ngươi ngại mình sống quá lâu đúng không? hắn ứa mồ hôi quay lại trừng cho đứa con dại vài phát rồi nói: “Hỗn láo, nói chuyện với Kiêu vương ngươi có phần không mà nói! Còn không mau cúi nhận lỗi với Kiêu vương!”
Kiêu vương cũng không thèm chắp nhặt với đứa trẻ vắt mũi chưa sạch mà một chân đi thẳng tới chỗ Uất Trì Phi Yến, kéo mạnh nàng đứng lên, nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp.
Chỉ thấy nữ tử này thật xinh đẹp, tóc buộc đơn giản không cầu kì, cặp mắt tuy rằng yếu ớt, khác hẳn với đôi mắt phong tình của các mĩ nhân nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-thien-ha/4461187/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.