Bàn Tử rốt cuộc cũng hẹn được nữ thần mà mình ngưỡng mộ bao lâu ra ngoài ăn cơm, sáng sớm tốn một đống thời gian đi trang điểm, còn định mượn cà vạt của Ngô Tà, kết quả vừa đeo lên thì trông còn lưu manh hơn bình thường, chỉ đành từ bỏ, cuối cùng vẫn mặc áo sơ mi cỡ lớn phù hợp với dáng người với thêm một cái áo bông.
Bàn Tử vui vẻ ra cửa, buổi tối trở về thì khởi binh hỏi tội Ngô Tà, đã nói là tặng chocolate trước, ngay cả thiệp ám chỉ cũng đã chuẩn bị tốt, tại sao trong hiện trường buổi hẹn còn xuất hiện thêm em gái của nhà gái nữa vậy?
"Coi Bàn gia tôi là trưởng bối, cuối tuần dẫn bọn nhỏ đi chơi à? Rốt cuộc cậu tặng quà thế nào vậy hả?" Bàn Tử tức giận hỏi.
"Lúc tôi tới Vân Thái không có ở trong văn phòng, tôi cũng gấp nên để hộp chocolate lên bàn làm việc của cô ấy."
"Cho nên cậu không có tự tay đưa cho cô ấy?" Bàn Tử hỏi.
Ngô Tà buông tay, bất đắc dĩ nói: "Cô ấy không có trong văn phòng, tôi biết làm thế nào, hơn nữa nếu tôi thật sự tự tay đưa cho cô ấy, lỡ cô ấy hiểu lầm người theo đuổi cô ấy là tôi, vậy chẳng phải còn không xong hơn à? Sao cô ấy lại không nhận được chứ, phòng tài vụ đâu có mấy người, tôi còn để trên bàn làm việc của cô ấy cơ mà."
Bàn Tử thở dài: "Tôi có nói bóng gió, cô ấy nhận được rồi. Quên đi, Bàn gia tôi đại nhân đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-hoa-ra-anh-khong-phai-gay/2567803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.