Hôm nay đàm phán với một khách hàng mới rất vất vả, lúc Ngô Tà ra khỏi công ty của khách hàng kia, đầu cậu đã sắp nứt ra làm hai. Gừng càng già càng cay, cáo càng già thì cũng càng giảo hoạt, kẻ lọc lõi trên thương trường mấy chục năm đúng là khó đối phó.
Ngồi trên xe taxi, Ngô Tà lấy di động ra, định tổng kết tình huống sơ lược rồi gửi cho Trương Khởi Linh.
HR gọi nhỡ ba cuộc? Gấp vậy? Có chuyện gì sao?
Cậu gọi ngược về không có người bắt máy, chỉ có tiếng của hộp thư thoại.
Trong hộp thư đến có mail mời họp, vãi, giờ họp là nửa tiếng nữa, hơn nữa tiêu đề còn có chữ "QUAN TRỌNG" với dấu chấm than màu đỏ vô cùng khoa trương.
Thư mời không nói cụ thể là có chuyện gì, chỉ nói là có chuyện quan trọng, bảo Ngô Tà mau chóng về công ty họp.
Người được mời còn có Trương Khởi Linh nữa. Hả?
Cái này... Hình như không phải chuyện gì tốt...
Nhanh chóng chạy về công ty, cửa lớn phòng họp đang đóng chặt, mơ hồ thấy được bên trong có người, hình như đã bắt đầu họp. Ngô Tà đứng ngoài cửa phòng họp, đang điều chỉnh hô hấp chuẩn bị gõ cửa.
"Rầm!"
Trong phòng họp truyền ra tiếng đập đồ, hình như là một xấp tài liệu bị đập lên bàn.
Một giọng nữ bỗng dưng cao lên mấy decibel, lời nói truyền ra từ khe cửa rất rõ ràng.
"Trương Khởi Linh, đừng có mà quá đáng!"
Ngô Tà sửng sốt, nắm tay đang chuẩn bị gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-hoa-ra-anh-khong-phai-gay/2567798/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.