Ngô Tà ngồi trên xe, không dám quay đầu nhìn người đang ngồi trên ghế lái. Với đôi mắt và trực giác mà anh đã tích lũy trên thương trường, Trương Khởi Linh đương nhiên đã đoán được Ngô Tà vừa mới làm gì. Ngô Tà có thể không phải người đầu tiên dùng cấp trên chắn hoa đào; nhưng biết rõ cấp trên là gay còn dùng người ta tới chắn hoa đào thì Ngô Tà chắc chắn là người đầu tiên.
Chỉ có thể hy vọng Trương Khởi Linh rộng lượng, không bắt bẻ chút thủ đoạn nhỏ không ảnh hưởng gì của cậu.
Trương Khởi Linh hỏi: "Đi chỗ nào?"
"Đi..." Lát nữa Ngô Tà còn có hai lần xem mắt, cũng không thể dẫn Trương Khởi Linh đi theo, liền hỏi: "Chiều nay anh có việc không? Có việc bận thì cứ đi đi, không cần xen vào việc của tôi..."
Lời này vừa nói ra, Ngô Tà hận không thể cho mình một cái tát. Trương Khởi Linh đang tạm thời nghỉ ngơi, một mình lái xe tới một thị trấn nhỏ xa xôi chẳng lẽ để đi thăm khách hàng hả? Mà cho dù không phải tới đây giải sầu thì có làm sao...
Trương Khởi Linh giống như đọc được sự chờ mong của Ngô Tà: "Đúng là có việc cần xử lý, tìm quán cà phê hoặc quán trà, có bàn ngồi là được."
Ngô Tà thở phào nhẹ nhõm, chỗ xem mắt mà Ngô Nhị Bạch sắp xếp là quán trà kiêm quán cà phê cao cấp duy nhất của thị trấn, sáng nay Ngô Tà đã ở đó cả buổi sáng, hương vị cà phê tạm được, khung cảnh cũng ổn, bởi vì giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-hoa-ra-anh-khong-phai-gay/2567510/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.