Đám tiểu nhị vây xung quanh sau khi nghe lời tôi nói, cộng thêm nhìn thấy Lưu Nhị bị Muộn Du Bình tóm lấy, đều lộ vẻ mặt do dự.
Vẻ mặt của tôi trầm xuống, kéo Muộn Du Bình tiến lên trước.
"Tiểu Tam gia." tên cầm đầu thấp giọng gọi tôi, gương mặt lộ vẻ cầu xin.
Tôi mặc kệ hắn, đi về phía Muộn Du Bình: "Chúng ta đi." Sau đó dẫn đầu đi về phía đám người đã tự động nhường chỗ.
Muộn Du Bình xách Lưu Nhị như xách một con gà, mặt không cảm xúc theo sau tôi.
"Mấy người đừng quên, mấy người đã ăn chặn bao nhiêu tiền bán minh khí! Số tiền đó sợ là đã bị mấy người ăn chơi đàng điếm hết sạch rồi! Hôm nay mấy người cho cậu ta trở về, sau này cậu ta tra ra mọi chuyện liệu có tha cho mấy người không?! Toàn bộ mấy người là một lũ ngu!" Lưu Nhị bị Muộn Du Bình xách trong tay đột nhiên vùng vẫy, hét to đến khàn cả giọng!
Hắn hét được một nửa bỗng nhiên im bặt.
Muộn Du Bình nhấc tay vặn gãy cằm của hắn.
Còn tôi nghe hắn nói những lời này liền biết hôm nay tuyệt đối không thể lành lặn ra khỏi đây được.
Quả nhiên sau khi nghe Lưu Nhị nói, đám người đó liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng tạo thành vòng vây bao tôi và Muộn Du Bình ở giữa.
"Tiểu Tam gia, cậu nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng tôi đúng không?" Tên cầm đầu đứng trước mặt tôi, sắc mặt không lành nói.
Tôi há miệng, cuối cùng vẫn không nói được gì.
Nếu tôi nó sẽ bỏ qua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-chi-duc-niem/1155768/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.