Chè nấu nhỏ lửa sôi riu riu trong bếp, Ninh Dũ hơi thất thần nên không để ý canh lửa, thấy nước chè gần cạn mới vội vàng tắt bếp.
Anh áp tay lên gò má nóng ran, vô thức nhớ lại chuyện tối qua.
Người anh yêu thầm mười năm, Lục Ứng Hoài có vẻ không giỏi biểu đạt kia tối qua đã ôm anh, tỏ tình với anh.
Yêu thương, mừng rỡ, cảm động và chua xót nhiều năm đan xen vào nhau.
Những cảm xúc phức tạp vừa hỗn loạn vừa mãnh liệt nhấn chìm Ninh Dũ, tựa như anh đang đứng trong mắt bão.
Lòng bàn tay khô ráo ấm áp của Lục Ứng Hoài nhẹ nhàng áp lên má anh, kề vào tai anh hỏi: "Ninh Dũ, cậu có thể ở bên tớ được không?"
Dù đã hồi tưởng vô số lần nhưng Ninh Dũ vẫn thấy xao xuyến bồi hồi trước câu nói kia.
Bàn tay trên má trượt xuống ngực, anh cảm nhận được nhịp tim dồn dập của mình, đập mạnh đến nỗi lồng ngực đau nhói, đây không phải là mơ.
Tối qua xác định quan hệ xong, Lục Ứng Hoài đưa anh về nhà, anh nằm trên giường, sau khi nỗi mừng rỡ qua đi thì lại lo được lo mất, đây là thật sao? Hay chỉ là một giấc mơ đẹp mà anh tự tưởng tượng ra thôi?
Ninh Dũ rất thích người này.
Suốt mười năm qua, Ninh Dũ đã vô số lần mơ thấy mình và Lục Ứng Hoài gặp lại, làm bạn rồi yêu nhau.
Nhưng mỗi lần tỉnh dậy, nỗi rung động và vui sướng trong mơ lại rút đi như thủy triều, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-sua-cua-nguoi-yeu/3384460/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.