"Phụ thân, con muốn tới Mặc Tử sơn."
"Đến đó làm gì?"
"Người gọi là Minh Dương Tán Nhân này muốn con mang cho ông ấy một bầu rượu." Bình An đưa tờ giấy cho phụ thân xem.
Phụ thân cầm tờ giấy đọc rồi trầm mặc một lát: "Con quá nhỏ, không thể đi một mình, qua Tết Nguyên Đán ta đi cùng con."
"Nhưng mà người này nói là 'đến ngay lập tức'..."
"Con có biết Minh Dương Tán Nhân này là ai không?"
Bình An lắc đầu.
"Vào thời kiến quốc, thiên hạ đại loạn, người này đã phò trợ thánh tổ hoàng đế bình định tứ phương, công tựa Gia Cát, Tiêu Hà. Sau khi quốc lập, ngài cáo lão ở ẩn, vân du thiên hạ."
"Thì ra là một nhân vật lợi hại như vậy!"
"Thế nhưng từ khi khai quốc đến nay đã trăm năm có lẻ, người này sợ rằng đã sớm trở thành quá khứ. Đợi đến Tiết Thanh Minh, chúng ta mang rượu đến Mặc Tử sơn tế lễ cũng được."
"Nhưng mà người này nói là 'đến ngay lập tức'." Đứa nhỏ như trước cố chấp nói.
Thực ra phụ thân Bình An cũng vô cùng vui mừng khi biết con mình phát hiện ra di vật của Minh Dương Tán Nhân.
Nhưng mà vui mừng cũng chỉ là vui mừng, cái loại chuyện lập tức mang rượu đến Mặc Tử sơn này, nghe qua vẫn rất ngu. Không bằng để Tiết Thanh Minh mang lễ tới, xem ra còn mang tính nhã sự hơn.
Có điều, Hạ Tranh thân làm cha lại không thể nào nói lại tiểu nhi tử của mình.
Bọn họ liền đến quán rượu nơi phát hiện ra tú cầu.
Tiền Triều tửu mà Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-sinh-tuong-kien-tuc-mi-khai/229804/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.