Suốt nhiều ngày, Kỉ Đình tan ca xong đều không vội trở về nhà ngay, có khi anh ở lại bệnh viện rất muộn, có lúc lại đánh xe bừa đến một chỗ nào đó trầm ngâm một mình, thi thoảng lại cùng Lưu Lý Lâm đến một quán bar ngồi đến nửa đêm, như lúc này đây. Bởi đã quá rõ tửu lượng của mình, anh không hề gọi rượu, trước nay anh chưa từng buông thả bản thân trước mặt người lạ, cho dù lúc này có bóng đêm che chắn. Anh chỉ đốt thuốc liên tục, hết điếu này đến điếu khác, chưa đầy ba tiếng đồng hồ, chiếc gạt tàn trước mặt đã đầy đầu mẩu thuốc, xung quanh hoan lạc điên cuồng, chẳng liên can đến anh, anh chỉ đang nhớ đến một người. Tất nhiên cũng có người đến bắt chuyện, phần nhiều là nữ, nam cũng có, ai nấy đều hỏi một câu, “Uống với nhau một ly nhé, sao lại có một mình thế này?". Anh khéo léo khước từ, sau đó cũng tự hỏi bản thân, vì đâu anh chỉ có một mình thế này?
Lúc Lưu Lý Lâm ngồi xuống bên cạnh anh, anh mới bỏ điếu thuốc xuống, khẽ cười cười.
“Cười cái gì?"Anh chàng Lưu Lý Lâm lúc này không có tâm trạng cợt đùa gì hết.
“Tớ đang nghĩ, ai trong số các cậu sẽ tìm đến đây đầu tiên, quả nhiên là cậu."
Lưu Lý Lâm giật phắt điếu thuốc của anh, dữ dằn ném xuống chân, “Chả hiểu các người nghĩ ngợi thế đếch nào, cậu cũng thế, cô nàng Chỉ Di cũng thế, không ép người ta đến phát điên thì không được hay sao?".
Kỉ Đình đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-va-hoang-hon/3222596/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.