Mùa đông đã đến, mang theo cái lạnh đặc trưng và những cơn gió rét buốt.
Những hàng cây trụi lá, cành cây khẳng khiu vươn mình trong gió, tạo nên một khung cảnh tĩnh lặng và bình yên.
Dù vậy, không khí lạnh lẽo bên ngoài không thể làm nguội đi những tình cảm ấm áp đang nảy nở trong lòng các cô cậu học sinh.
Một buổi sáng mùa đông, khi những giọt sương mai còn đọng trên những chiếc lá khô, Minh Diệu và Dương Mai cùng nhau đi dạo trong khuôn viên trường.
- Cha em dạo này thế nào rồi.
- Nhờ gia đình anh giới thiệu công việc lên cha em giờ...
Nói chưa hết lời, Dương Mai đưa ánh mắt hướng về phía Minh Diệu, đôi mắt nhí nhảnh ánh lên sự vui tươi.
- Rất... rất... rất là tốt.
Minh Diệu mỉm cười rất tươi, ánh mắt cậu đầy sự dịu dàng.
- ....... Anh thực sự muốn cứ thế này mãi.
Anh muốn bên em nghe tiếng em cười khúc khích đến những lúc em buồn bã và cần một người lắng nghe.
Dương Mai nhìn Minh Diệu, cảm thấy một cảm giác bình yên tràn ngập trong lòng.Đôi má cô ửng đỏ.
Minh Diệu vội nắm chặt tay Mai, như muốn giữ lấy những khoảnh khắc quý giá này.
- Mai... anh rất biết ơn vì có em bên cạnh. Em đã làm cho những ngày mùa đông lạnh lẽo trở nên ấm áp hơn rất nhiều.
Minh Diệu khẽ vuốt tóc Dương Mai, nụ cười anh tràn đầy tình cảm.
Cô đáp lại anh bằng cách nhẹ gật đầu, đôi mắt long lanh trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-trong-anh-sang-mat-mo/3573234/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.