Sáng hôm sau, bầu trời trong xanh và nắng dịu nhẹ lan tỏa khắp sân trường. Kỳ bước vào lớp với tâm trạng rối bời.
Cô bước qua hành lang, nhìn thấy Phong đang ngồi một mình, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ. Kỳ hít một hơi thật sâu, tự nhủ rằng mình phải can đảm đối mặt với cậu.
Một giờ học nữa lại trôi qua, giữa hai người vẫn không có bất động gì xảy ra.
Trong giờ ra chơi, khi thấy Phong đang vẽ tranh một mình dưới tán cây xanh, cô quyết định tiến tới.
Bước đi vội vàng trên những bậc thang trơn trượt, Kỳ cố tình vấp ngã để thu hút sự chú ý của Phong.
- "Á!"
Kỳ hét lên, ngã xuống và vờ như đau đớn. Phong lập tức quay lại, đôi mắt lo lắng nhìn cô.
- “Có sao không?"
Phong bỏ tệp vẽ trên tay xuống, vội vã chạy tới, đỡ cô ngồi dậy.
Kỳ nhìn lên, đôi mắt ngấn lệ và khuôn mặt cố tỏ ra đau đớn. Cô khẽ gật đầu.
Phong giúp cô, ánh mắt vẫn đầy lo lắng nhìn vào vết xước trên chân cô.
- Để tôi đưa cậu xuống phòng y tế.
Kỳ hoang mang, vội đáp.
- Không.... không cần...... chỉ là một vết xước nhỏ thôi......
Hàm lông mày Phong khẽ cau lại, nhìn Kỳ dịu dàng, rồi đỡ cô ngồi xuống.
Trước sự ngỡ ngàng và ngại ngùng của Kỳ, Phong cúi xuống phía chân Kỳ.
Kỳ cảm thấy tim mình đập nhanh, không phải vì đau mà còn vì sự gần gũi với Phong. Cậu ấy nhẹ nhàng và cẩn thận, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-trong-anh-sang-mat-mo/3573230/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.