Minh Phong ngồi xuống bàn học, đôi mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ. Ngoài kia, bầu trời đã chuyển sang màu xám xịt, những đám mây dày đặc báo hiệu cơn mưa sắp tới.
Cậu ngồi trong phòng, cố gắng tập trung vào cuốn sổ vẽ trước mặt nhưng tâm trí không thể nào yên. Những nét vẽ chằng chịt trên giấy, thể hiện một cảm xúc hỗn độn.
Bỗng tiếng gõ cửa vang lên.
- Em ngủ chưa?
- Mẹ bảo anh mang chút đồ lên cho em.
- ......
- Anh vào nhé....
Minh Diệu gõ cửa phòng em trai vừa dứt lời thì cửa phòng cũng bị giật mạnh ra.
Đưa tay giật lấy đĩa đồ ăn và đóng sập cửa lại mà không nói câu nào.
Minh Phong vào phòng và đặt khay đồ lên bàn và lằm liền ra giường.
Phía ngoài cửa, Diệu cất lời.
- Em ăn chút gì rồi hẵng đi ngủ.
Nói xong Diệu tính quay người đi nhưng lại chần chừ và quay lại.
- Em cũng đừng trách cha.....
Minh Phong ngồi trên giường, nhìn chăm chú vào chiếc khăn tay của Kỳ.
Chiếc khăn vẫn sạch nguyên, không hề bị bẩn hay dính máu từ sự cố ngày hôm qua. Cậu bất giác mỉm cười, nhớ lại ánh mắt lo lắng của Kỳ khi cô đưa cho anh chiếc khăn này.
Dù họ không nói nhiều, nhưng sự quan tâm của cô đã khiến anh ấm lòng.
Ở một nơi khác trong ngôi nhà, ông Hải ngồi trong phòng làm việc, nhìn vào những tài liệu trước mặt nhưng tâm trí lại lạc lối. Ông nhìn chằm vào tấm hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-trong-anh-sang-mat-mo/3573225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.