Sáng hôm sau, khi trời sáng, mưa ngừng rơi.
Rất nhanh, ánh nắng ban mai khẽ hiện lên, nước đọng phản chiếu ra ánh sáng của mặt trời. Gió mát thổi qua, những giọt nước trên lá cây tựa như hạt ngọc rơi xuống, làm cho cả người thư sướng.
Trận mưa này phảng phất tuyên bố vào mùa thu, quét sạch khô nóng. Đường Trấn sáng sớm đã đi ra ngoài, trường quân đội Khải Áo là Học viện Quân sự Đệ Nhất của đế quốc, hàng năm đều có mấy chục danh ngạch tuyển quân viễn chinh liên sao Ngân Bắc Đẩu, quy ước sát hạch vào ngày sau khi tốt nghiệp.
Khương Kiến Minh đứng bên cửa sổ nhìn Đường Trấn đi xa, có chút lo lắng.
Ở Đế đô Đường gia là quý tộc tướng môn, Đường lão gia tử năm đó đi theo khai quốc đại đế đánh giang sơn mãnh tướng, hiện giờ đã vinh quang giải nghệ.
Gia chủ Đường thiếu tướng có ba con trai hai con gái, chỉ tiếc... Tướng môn chưa bao giờ là dễ làm, trưởng tử, thứ tử cùng thứ nữ của Đường gia tại Ngân Bắc Đẩu lần lượt hy sinh ở giữa liên sao xa.
Đường Trấn là con trai út của Đường gia, thiên phú tính cách tốt lại chính trực, Đường thiếu tướng trải qua nỗi đau mất con, thật sự không nỡ đưa đứa nhỏ này vào Ngân Bắc Đẩu.
Lão hiệu trưởng trường quân đội Khải Áo cũng đau lòng cho Đường gia, lúc này mới dẫn đến năm đó Đường Trấn bị "đưa đến" đến lục viện hậu cần nơi tàn phế nhân loại chiếm đa số.
Khương Kiến Minh âm thầm lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-ngu-say/2566269/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.