Nhưng vô luận như thế nào, sự nôn nóng của người ở phía đối diện đã sắp tràn ra khỏi màn hình. Khương Kiến Minh không dám không để ý tới, anh vội vàng từ trong dòng người chen ra, tìm một góc hẻo lánh đứng lại, đánh chữ trả lời:
[Đến rồi, mọi thứ đều ổn, xin ngài hãy yên tâm]
Suy nghĩ một chút, lại thêm một câu:
[Chỉ là không nhìn thấy tin nhắn mà thôi, cũng không có tức giận cái gì, xin ngài cũng không nên nổi giận lung tung, bảo trọng]
Anh thở phào nhẹ nhõm sau khi gửi đi hai đoạn tin nhắn, từ từ ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời. Đây là bầu trời xanh của tinh thành Yasland, gió nhẹ thổi qua cây bạch quả xếp thành vòng cung ở lối ra cảng Sao Cá Voi Trắng, xa xa hơn là đám người đến nghênh đón bạn bè và người thân.
Dưới bóng râm, một người cha ném vali xuống, cười lớn đón đứa trẻ nhảy vào lòng mình, người vợ thì cười tủm tỉm khom lưng, nâng vali ra khỏi mặt đất một lần nữa.
Ngay cả khi đó là mùa đông, nhiệt độ cũng chỉ hơi lạnh. Nơi ánh mặt trời chiếu xuống thậm chí có chút ấm áp, không giống như alpha dị tinh lạnh lẽo.
Thẳng đến lúc này, Khương Kiến Minh mới có chút cảm giác mình thật sự trở lại đế quốc.
Anh kéo dây lưng ba lô một chút, chậm rãi đi về phía lối ra cảng Tinh Hạm, cân nhắc đêm nay nên đặt chân ở đâu.
"A, Khương bạn học ——!."
Trong đám người xa xa, bỗng nhiên xuất hiện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-ngu-say/2566209/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.