"......"
Mồ hôi lạnh từ trên chóp mũi của Du Khắc tham mưu trượt xuống, hắn nhìn thấy đôi mắt của người trẻ tuổi trước mặt... Khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh và đôi mắt sâu sắc.
Hắn ý thức được mình sai rồi, vị tiểu thiếu gia này tựa hồ cũng không phải là người dễ bắt nạt, mà là một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ khát máu, một con hổ đen đang chờ con mồi... Có lẽ từ lúc triệu tập hội nghị tập thể trở đi, tiểu tử này đang chờ thời cơ lập uy, mà mình lại là con thỏ chủ động đụng phải họng súng kia, là con gà để dọa mọi người kia!
"Xin hãy trả lời ta." Khương Kiến Minh đứng trước mặt hắn.
Hầu kết tham mưu Du Khắc nhúc nhích, mồ hôi trên trán càng ngày càng dày.
Hắn không cam lòng cúi đầu nói: "Không thể."
"Rất tốt."
Khương Kiến Minh dùng ngón trỏ gõ gõ bàn, thản nhiên nói: "Phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân —— những lời này, trở về sao chép hai mươi lần, ngày mai giao cho ta."
"Sao chép...!?" Du Khắc tham mưu ngẩng mặt lên, cơ hồ muốn trừng một đôi mắt ra.
Sao chép hai mươi lần!?
Hắn hận không thể hoài nghi lỗ tai của mình, tiểu tử này là vừa mới ở tiểu trường nào đó mới tốt nghiệp sao!?
Trong phòng họp truyền đến vài tiếng nghẹn ngào.
Trung tướng Lộ Đức dùng sức ho khan một chút, chung quanh yên tĩnh lại.
"Giám sát viên các hạ, ta từng nghe đại thống soái nhắc tới ngài."
Vị lão tướng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-ngu-say/2566151/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.