Mọi thứ rơi vào hỗn loạn.
Trong binh hoang mã loạn, Ryan miễn cưỡng che chở cho đội Người Raimon rút khỏi khu vực trung ương.
Giữa chừng không ngừng có người tụt lại phía sau, nhưng đã không cách nào lần lượt đi cứu. Người còn có thể đi tới cưỡi robot trạng thái phi hành, phá tan dòng chảy loạn của hạt tinh thể, đi về phía đông.
Lại nhìn chân trời, quân đội Tạ Dư Đoạt rốt cục cũng không liều chết chống đỡ nữa, bọn họ hướng khu bắc cùng đông thu nạp lui ra, mặc cho đám robot chở thi thể Tinh Thể Giáo kia xông về phía trung ương.
- Điện hạ!
Thanh âm cấp bách của Thiếu tướng đang từ trong tin tức truyền đến, "Ngài thế nào, giáo chủ kia đâu!? ”
"Còn nữa, ta không liên lạc được với tiểu hạ, hắn có phải tới tìm ngài hay không? Ngài có thể thấy người nhanh chóng khuyên hắn trở về hậu phương, thân thể kia của hắn có bị tổn thương sẽ rất phiền toái..."
Đôi mắt Ryan tối sầm lại, cắn răng không nói lời nào.
Khu đông đã gần trước mắt.
Từ xa nhìn lại, lá cờ tổ quốc treo hôm qua, còn đang nghênh phong khuấy động trước đống đổ nát kia.
Lai Anh đột nhiên dừng lại hành trình của robot, nói với Raymond: "Con đường còn lại tự mình đi! Quân đội của Tạ Dư Đoạt lập tức sẽ đi qua, để hắn yểm hộ các ngươi trở về. ”
Wilson ngẩn người: "Thưa ngài, chúng ta không đi sao? ”
Ryan không trả lời.
Hắn quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-ngu-say/2565903/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.