Ngày hôm sau, tuyết dừng lại, trời hiếm khi có nắng.
Buổi sáng Khương Kiến Minh cùng Đường Trấn cùng nhau hạ robot, trước đây một thân bình tĩnh, trạng thái tinh thần đã khôi phục đến mức ai cũng nhìn không ra tối hôm qua hắn ho ra máu.
Ngược lại Đường Trấn đội hai quầng thâm, cả người tản ra khí tức tam quan sụp đổ.
Trên thực tế tam quan của cậu ta quả thật nổ tung: một tàn nhân loại cư nhiên muốn đi tinh sào, chuyện đùa gì vậy, một tàn nhân loại... Muốn đi tinh sào!!
Đường Trấn tuyệt vọng nhào tóc thành tổ chim.
"...... Khương Kiến Minh!"
Khương Kiến Minh ở phía trước không có việc gì mà đi, tiểu thiếu gia Đường gia đi theo phía sau đuổi theo vừa lải nhải: "Tôi nói cho cậu biết, việc này chưa xong đâu!"
Khương Kiến Minh lười biếng trả lời cậu ta một tiếng: "Hả?"
Người này còn giả bộ hồ đồ!
Ngủ một giấc tỉnh lại coi như lời tối hôm qua chưa nói qua?
"Cậu biết rõ tàn nhân loại không có khả năng đến tinh sào!"
"Ừ..."
Khương Kiến Minh chậm rãi sờ sờ túi trước ngực trái, vỏ đạn Garcia còn nhu thuận nằm ở bên trong.
Anh im lặng cười cười, "Cũng không phải là nhất định sẽ đi đến nơi đó, xem tình huống đi."
"Cậu ——!?."
Đường Trấn càng tức giận, giống như thề độc chỉ trời chỉ đất: "Có phải cậu cho rằng tôi thật sự sẽ không tố cáo cậu với cấp trên không? Đi Tinh Sào đúng không, xem tôi có báo cáo chuyện cậu định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-ngu-say/2565548/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.