Edit: Mây
Rạng sáng đêm giao thừa hai người mới trở về, chỉ là trên đường đi Diệp Phi buồn ngủ, dựa vào trên vai anh ngủ, đến nơi Lê Tiện Nam cũng không nỡ đánh thức cô, nhờ tiếp viên hàng không lấy một cái chăn mỏng đắp trên người cô, bế cô đi xuống.
Trên đường trở về, bầu trời cũng đã hửng sáng, đường phố không có một bóng người, năm nay nội thành Yến Kinh vẫn cấm bắn pháo hoa, thân cây trơ trụi, phía trên treo nút thắt và đèn lồng màu đỏ của Trung Quốc, làm nổi bật sự sự vắng vẻ này.
Trước kia vào dịp Tết Lê Tiện Nam không thích đi ra ngoài lắm cũng chính là bởi vì như thế này, thành phố vào sáng sớm quá yên tĩnh, sau khi tỉnh dậy thành phố lại quá ồn ào, mà một năm này không giống vậy.
Lúc dừng đèn đỏ trên đường lớn cũng vô cùng yên tĩnh, Lê Tiện Nam dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn thoáng qua, Diệp Phi ngủ thiếp đi, trên người còn ăn mặc váy ngủ và áo khoác, giống như chỉ là hẹn hò cùng anh vào lúc rạng sáng.
Anh duỗi tay nắm lấy tay trái cô, Diệp Phi giật mình, thuận thế cũng nắm lấy ngón tay anh.
Lê Tiện Nam khẽ cười một tiếng, cũng thừa dịp đèn đỏ nghiêng người hôn lên má cô một cái.
“Về đến nhà rồi sao?” Diệp Phi nửa tỉnh nửa mơ.
“Còn chưa, nhanh thôi.” Lê Tiện Nam thấp giọng trả lời cô một câu, “Ngủ thêm chút nữa đi.”
Kỳ thật dọc theo đường đi Diệp Phi ngủ đều nửa tỉnh nửa mơ, lúc đến Tây Giao thì đã hơn năm giờ sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-mau-do/499669/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.