Quay đầu đã đến tháng 5 năm 2014, mùa xuân ở Yến Kinh nồng đậm, cây liễu ven đường đã đâm chồi nảy lộc, màu xanh tươi tràn đầy sức sống, Triệu Tây Mi dùng bút danh Tây Mạn đã nộp bản thảo để xuất bản quyển sách thứ hai, ngày nộp bản thảo Triệu Tây Mi nằm trên sô pha nhìn viết Diệp Phi viết bài, “Năm nay chị sẽ nghỉ ngơi một chút, sang năm lại viết một quyển nữa…… Sang năm viết cái gì đây!”
Diệp Phi nhìn chằm chằm màn hình, bình tính nói đến lúc đó rồi nói sau, chắc chắn là cô ấy có thể có cảm hứng.
Kỳ thật trong năm này đã xảy ra một chuyện —— cảm giác đó là một chặng đường dài.
Năm 2014 vẫn là thời kỳ hoàng kim của tiểu thuyết thanh xuân, mặc dù báo giấy đang dần dần xuống dốc, nhưng với một số người đó vĩnh viễn là thanh xuân, chỉ là trong thời đại cần đổi mới và cập nhật nhanh như vậy, các thủ đoạn marketing trước kia đã không thể vì sử dụng cho hiện tại.
Bộ phận sách dành cho giới trẻ của Văn hóa Day and Night đã xuống cấp, các tạp chí của họ đã bị đình chỉ, tuyên bố rằng sẽ chỉ sản xuất sách dài và một số sách phụ trợ cho thanh thiếu niên.
Bởi vì chuyện tạp chí ngừng xuất bản, có còn gây ra một đợt thảo luận ở trên Weibo, mọi người đều nhắc tới tác giả Lộc Phan Đạt năm đó, cũng không khỏi hoài niệm.
Lúc Triệu Tây Mi nhìn thấy, vẻ mặt không khỏi sửng sốt, nhưng Diệp Phi vẫn bắt giữ đến dấu vết của sự tiếc nuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-minh-mau-do/499656/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.