Đây là một căn nhà có gia cảnh cực nghèo, trong nhà chỉ có một cái bàn nhỏ cùng với mấy cái ghế được đan bằng tre. Trên bàn có một ngọn đèn dầu nhỏ đang cháy, tiếng bấc tí tách của ngọn đèn to bằng hạt đậu bập bùng, khiến cho khung cảnh trong phòng lúc sáng lúc tối.
Ở giữa nhà có một bà đồng mặc áo lụa đang huơ tay múa chân, miệng rít lên những tiếng gào rú sang sảng, tựa như oan hồn lấy mạng, đôi mắt lạnh như băng nhìn vào thiếu niên nằm trên mặt đất.
Thiếu niên này ước chừng khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nằm trên một chiếc chiếu rơm cũ nát, mặc áo vải thô, mặt hơi dài, hai hàng lông mày như kiếm, sống mũi cao thẳng, tướng mạo đường đường, da tay của hắn hơi đen, thân hình khôi ngô cao lớn, cuộc sống đi săn quanh năm suốt tháng khiến cho cơ bắp phát triển, trông khá là vai u thịt bắp.
Dường như lúc này hắn đang bị bệnh, chìm trong hôn mê, miệng không ngừng rít lên những ngôn ngữ cổ quái, giống như phương ngôn của dân bản xứ khiến người nghe không hiểu.
"Phương này... Dương Sóc đã leo mấy lần rồi, đổi chỗ khác đi!"
...
"Tôi sợ không đi được, trễ tàu thì phải làm sao?"
Đây là một linh hồn được chuyển tới từ ngàn năm sau, hắn là một tay leo núi nổi danh, có thân hình tráng kiện, đầu óc thông minh, tính cách ngoan cường. Trong một lần leo núi, hắn rơi xuống một cái khe núi sâu không tới đáy, linh hồn không tiêu tan mà chuyển kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3156005/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.