Màn đêm buông xuống, đèn dầu được thắp, ánh sáng nhập nhoạng lúc sáng lúc tối, Lưu Cảnh ngồi xếp bằng, đánh giá quan sát cái trâm cài trên tay.
Cô gái mặc áo khoác đỏ để lại cho hắn một ấn tượng sâu sắc, một mặt là vì nàng yêu ghét rõ ràng, làm việc tương đối lỗ mãng, bất kể hậu quả, nhưng đối với một cô gái mười một mười hai tuổi, hắn cũng không quá hi vọng nàng có được sự bình tĩnh và lý trí.
Ấn tượng khác chính là sự quyết đoán của nàng, ra kiếm là có người chết, hắn không bao giờ nghĩ tới một cô gái mười một mười hai tuổi có thể làm được điều này.
Trên cái trâm cài này có khắc một chữ 'Nhân', đoán là tên cô gái kia, tên thì là Nhân nhưng không biết nàng họ gì, cũng không biết nàng học võ công của ai, nhưng đây chính là loại võ công trên chiến trường, đơn giản, nhanh gọn, không có chiêu thức thừa.
Hơn nữa Lưu Cảnh nhận ra kiếm trên tay cô gái là của danh gia chế tạo, chém sắt như chém bùn, sắc bén dị thường, người bình thường chắc chắn không thể có được, sợ rằng lai lịch của thiếu nữ này không đơn giản.
Lúc này, ngoài cửa truyền tới thanh âm của Triệu Vân, trong giọng nói mang theo sự trách cứ:
"Phải luyện võ chứ!"
Sự kiện cầu Xuân kia khiến Lưu Cảnh bị ám ảnh, trong lòng tương đối phiền loạn, không có tâm tình luyện võ, nếu Triệu Vân tự mình tới gọi, hắn đành phải đứng dậy cầm thương ra khỏi doanh trướng.
Bên ngoài đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155948/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.