Hai ngày sau, Lưu Cảnh cuối cùng cũng trở về thành Tương Dương, hắn và tùy tùng đi tới bến tàu hỏi thăm trước, biết đội thuyền của Lưu Bị vẫn chưa trở về nên lấy năm lượng vàng kín đáo đưa cho tùy tùng, nhìn hắn cười nói:
"Dọc theo đường vất vả cho anh bạn nhiều, anh bạn về nhà trước đi, số tiền này coi như là một chút tâm ý của ta dành cho cha mẹ cậu mua ít đồ."
Gia đình của tùy tùng ở Phành thành, bờ đối diện của sông Hán Thủy, hắn từ chối không được đành phải cảm kích nhận vàng, thi lễ một cái cáo từ rời đi.
Lưu Cảnh đứng nhìn bến sông một lúc rồi giục chiến mã chạy vào trong thành, cưỡi ngựa đi đường ba ngày khiến hắn có chút mệt mỏi, chuẩn bị về phủ ngủ một giấc, sau đó tới báo cáo với bá phụ Lưu Biểu.
Hiện giờ đang là giữa trưa, trên con đường ở thành bắc có rất nhiều sạp hàng, người đến người đi khá là thịnh vượng.
Cách đó không xa còn có mấy quán rượu và lữ xá, mơ hồ có thể nghe tiếng cười nói ồn ào trong quán rượu vọng ra, tửu quán Vọng Giang nổi danh nhất thành Tương Dương cũng ở khu vực thành bắc này.
Thành Tương Dương phòng ngự hết sức nghiêm mật, ở bên ngoài bắc thành có một cái Ủng thành (bức thành nhỏ ở ngoài cổng thành),xuyên qua Ủng thành mới tới được nội thành, hiện có gần ngàn binh lính đang canh giữ cửa thành bắc.
Tuy nói thành trì phòng ngự chu đáo nhưng binh lính canh giữ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155934/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.