Ở hậu viện trạm nghỉ chân, hơn mười lính bị bắt đã được phóng thích, chỉ còn lại có Trương Bình, y ngồi ở một gian phòng nhỏ, cũng không trói buộc y, buổi sáng ngủ một giấc, tràn đầy tinh thần. 
Trong lòng Trương Bình rất đắc ý, y bị Cam Ninh bắt lại, chính là bẫy của Trương Doãn, tìm được cơ hội thu thập bằng chứng của Cam Ninh dù bất kể có bao nhiêu mạo hiểm, nhưng Trương Bình cũng biết, Cam Ninh không dám giết y, hiện tại Cam Ninh chui vào cạm bẫy, liền đợi Trương Doãn tới cứu y, khiến y sao có thể không đắc ý. 
Lúc này, sân nhỏ truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó cửa sắt cạch một tiéng mở ra, Trương Bình ngâng đâu, y sợ tới mức lập tức đứng lên, chỉ thây Lưu Cảnh Xuât hiện ở cửa, lạnh lùng nhìn y. 
Trương Bình lập tức phản ứng kịp, quỷ xuống, cúi đầu lễ: 
- Ty chức bái kiến Đốc Tào! 
- Trương Tặc Tào, ta không rõ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? 
Lưu Cảnh cười lạnh một tiếng hỏi. 
Trương Bình cúi đầu, y không biết nên trả lời thế nào. Sau một lúc lâu mới nói: 
- Ty chức cảm tạ Đốc Tào tướng cứu mạng. 
Lưu Cảnh quay đầu lại nhìn to qua, vài tên lính của Cam Ninh lập tức lui xuống, trong phòng cũng chỉ còn lại có hơn mười người Du Chước Sở. 
- Trương Tặc Tào, từ nơi này đem ngươi cứu đi là chức trách của ta, Cam Ninh đã đông ý thả người, tuy nhiên tối hôm qua cũng không phải là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155885/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.