Bên ngoài chính là Lưu Tông, y nghe thấy âm thanh của Lưu Cảnh, trong lòng ngẩn ra, tại sao là hắn? Y vội vàng tiến lên tấm bình phong, lại liếc mắt một cái nhìn thấy Đào Trạm, ánh mắt không khỏi sáng ngời, có chút nhìn thẳng, thốt lên: 
- Trời ạ! Thế gian lại có nữ tử diện mạo xinh đẹp như vậy sao?” 
Đào Trạm chán ghét cái ánh mắt nhìn thẳng của y, quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn y. Trong lòng Lưu Tông thâm khen: "Hay lắm, hay lắm, một tiểu nương xinh đẹp như ngọc! 
Lúc này y mới quay đầu lại nhìn thấy Lưu Cảnh, lập tức mỉm cười, nói: 
– Ta nghe thanh âm sao lại quen thuộc như vậy, hóa ra là Cảnh đệ. Như thế nào, đệ cũng đang dùng cơm Sao? 
Lưu Cảnh cười, xem như đồng ý. Lúc này ngoài bình phong có mấy người đi tới. Người đầu tiên là nam từ trẻ tuổi, dáng người bậc trung, tao nhã, đó là con cả của Thái Mạo, Thái Dật là làm thư tá cho Biệt Giá Lưu Tiên ở Kinh Châu, nhưng Lưu Cảnh chưa từng có gặp qua y. 
Nhưng hai người đằng sau y lại rất quen thuộc. Một người cùng hắn tỷ võ - Thái Tiến, y tựa như đã hoàn toàn bình phục, tỉnh thần chấn hưng, khí sắc tốt lắm. 
Mà người còn lại chính là Thiếu Thái Dư. Nàng mặc một chiếc áo lông da rái cá Hắc Thủy, mặc váy dài màu vàng nhạt, mặt thoa một lớp phấn mỏng, trên môi tô màu đỏ thắm, da trẳng xinh đẹp. 
Ánh mắt của Lưu Cảnh chỉ khẽ quét qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155855/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.