Lưu Cảnh nửa ngày không nói gì. Cam Ninh cuối cùng cũng đi Giang Hạ, hơn nữa Cam Ninh là tướng ở trên nước, lại cho trấn thủ vùng Giang Hạ, việc này… 
Lưu Cảnh thở dài trong lòng một tiếng, hắn không biết nên nói cái gì cho phải. Trên Tam Quốc Diễn Nghĩa nói là Hoàng Tổ bạc đãi Cam Ninh, nhưng trên thực tế, chính là Lưu Biểu đấy. 
Tôn Quyền biết sử dụng hiền tài, cuối cùng giành được đế nghiệp; Tào Tháo chỉ có tài mới được trọng dụng, cuối cùng thống nhất phương bắc. Mà Lưu Biểu không chỉ có Khổng Minh, Bàng Thống, Từ Thứ và chi sĩ tài trí; lại có các tướng tài Hoàng Trung, Cam Ninh, Văn Sính, Ngụy Diên; cuối cùng lại mất hết cơ nghiệp, không thể không nói Lưu Biểu dùng người có vấn đề. 
Có lẽ ông ta có khổ tâm, nhưng ai không có khổ tâm đây? Phải xem làm thế nào để đối phó khó khăn, mà cứ bị vây khốn trong khổ tâm mà không quyết đoán giải quyết vấn đề. Người như vậy thủy chung không thành được đại sự. 
Mượn việc dùng bộ khúc mà nói, mười một năm rổi, chậm chạp không giải quyết được vấn đề này, vẫn là dựa vào một chuyện nhỏ của mình mới dùng Trương Doãn để khai đao. Nhưng khi tuyên bố tội danh của Trương Doãn, không hề đề cập tới việc bộ khúc một chút nào, lo được lo mất như vậy, bó tay bó chân như vậy, có thể khống chế bộ khúc không? 
Trong lòng Lưu Cảnh ngầm thở dài, nhìn một chiếc lá có thể biết cả mùa thu. Từ việc Lưu Biểu bổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155852/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.