Văn Sính đã nghe thấy tiếng Lưu Cảnh hô đao hạ lưu nhân ở ngoài trướng, trong lòng của y ngẩn ra, chẳng lẽ Lưu Cảnh cùng Đồn trưởng nho nhỏ này còn có giao tình gì hay sao? 
Theo lý, chức vụ của Lưu Cảnh cũng không cao, chỉ là một Quân hầu nho nhỏ, hắn không có tư cách thay Ngụy Diên cầu tình. Chỉ có điều thân phận của hắn đặc thù, là cháu ruột Lưu Biểu, cho dù là Thái Mạo cũng phải nể mặt. 
Tuy nhiên Văn Sính luôn luôn nghiêm khắc chính đại, muốn cho y bỏ qua cho Ngụy Diên, chỉ sợ cũng không phải dễ dàng như vậy. Trong lòng Lưu Cảnh không yên, hắn chỉ phải kiên trì nói: 
- Tướng tài Kinh Châu khó cầu, mong Văn Soái tha cho Ngụy Diên một mạng! 
Văn Sính nhìn chăm chú Lưu Cảnh thật lâu sau, thảm nhiên nói: 
- Cảnh công tử tương lai cũng sẽ trở thành tướng cầm binh, quân pháp như núi, nếu đáng chết lại tha mạng, nên phạt lại vô sự. Cho qua như thế, Cảnh công tử lấy gì để kẻ dưới phục tùng? 
- Việc này..... 
Lưu Cảnh với tình huống của Ngụy Diên cũng không biết, nhất thời không tìm thấy lý do cầu tình. 
Lúc này, chỉ nghe Ngụy Diên ở ngoài trướng vải hô to: 
- Quân pháp như núi không sai, nhưng Ngụy Diên ta tội không đáng chết. Văn Soái khinh tội trọng phạt, làm sao kẻ dưới có thể phục tùng? 
Văn Sính biến sắc, lời này của Ngụy Diên lọt vào tai, vừa muốn hét lớn thì Lưu Cảnh lại nắm lấy cơ hội nói: 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155837/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.