Trên sườn núi, bọn kỵ binh nghỉ ngơi đầy đủ, trở mình lên ngưa, chờ xuất phát, không thể lại kéo dài, Lưu Cảnh đã chuẩn bị phá vây rồi. Hắn phát hiện góc Tây Bắc ánh đuốc có vẻ hơi yếu, thì quân đội bên này cũng sẽ ít hơn, từ nơi này xông ra ngoài hẳn là có cơ hội.
- Quân hầu!
Một gã bá trưởng để nghị:
- Không bằng ty chức mang năm mươi huynh đệ theo hướng đông bắc tấn công phá vây trước, hấp dẫn Tào quân. Sau đó quân hầu lại từ tây nam phá vây, như vậy lại dễ hơn một chút.
Lưu Cảnh lắc lắc đầu, nói:
- Như vậy toàn quân các ngươi chắc chắn bị tiêu diệt, một người cũng không sống được. Mọi người cùng nhau xông ra ngoài, ít nhất nhiều hơn phân nửa huynh đệ còn có thể sống sót.
Bá trưởng còn muốn khuyên Lưu Cảnh, nhưng hắn khoát tay chặn y ngừng lại:
- Không nên nói nữa, ý ta đã quyết!
Bá trưởng cúi đầu, không nói gì thêm. Lưu Cảnh lại quay về mọi người bảo:
- Mọi người nhớ kỹ, bất kể là ai xông ra được, lập tức đi nói cho Văn Tướng quân rằng, Tào quân chỉ dùng chúng ta làm mồi dụ, nửa đường phục kích quân Kinh Châu. Bảo Văn Tướng quân không thê mắc mưu!
Một gã bá trưởng hô:
- Chúng ta nguyện liều chết ngăn cản Tào quân, để công tử xông ra!
Lưu Cảnh lắc lắc đầu, nhìn về mọi người, chậm rãi nói:
- Các vị huynh đệ, Lưu Cảnh ta cũng không phải hạng người ham sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155810/chuong-90-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.