Hoàng Trung cũng bỗng dưng cả kinh, lão phản ứng cực nhanh, hét lớn một tiếng, một đao bổ ngang ra, đao nhanh chóng linh hoạt sắc bén vô cùng. “Keng!" một tiếng chói tai nổ vang, lưỡi dao sắc bén bổ vào cán thương. 
Mũi thương ở khoảng cách cổ họng Hoàng Trung còn có nửa thước thì bị đánh bật ra. Lúc này, thể lực liền biến thành điểm mấu chốt quyết định thắng bại, nếu Lưu Cảnh khổ luyện một năm hoặc là hai năm nữa, khi hắn có thể sử dụng thiết thương lớn nặng tám mươi cân nặng, một đao kia liền chưa chắc Hoàng Trung có thể đẩy thiết thương của hắn ra được. 
Lưỡi đao bổ trúng cán thương truyền tới lực chấn động thật lớn, nhưng lại khiến hai cánh tay của Lưu Cảnh nhức mỏi. Hổ khẩu tay trái bị đánh văng ra, biến thành một tay chấp thương, thân thể mất đi cân bằng, suýt nữa ngã xuống ngựa, hai ngựa cùng giao qua, chạy như bay mà đi. 
Một hiệp này, Hoàng Trung tuy rõ ràng chiếm thế thượng phong, nhưng lão cũng kinh sợ khiến cả người toát mồ hôi lạnh. Lão thật không ngờ thương pháp của Lưu Cảnh quỷ dị như thế, nhìn như con trâu già kéo phá xe bình thường thong thả, nhưng trong thong thả lại giấu diếm sát khí, mũi thương tựa như thiếu một đoạn quỹ tích là chớp mắt đã đến trước cổ họng rồi. 
Lão bỗng nhiên ý thức được, đây là Bách Điểu Triều Phượng thương của Triệu Vân, Triệu Vân có thể danh chấn thiên hạ, thương pháp tất nhiên có chỗ hơn người. Hoàng Trung không khỏi âm thầm khen ngợi, quả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155787/chuong-99-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.