Mỹ mạo của Đào Trạm cố nhiên khiến hai người ngạc nhiên thán phục, tuy nhiên nghe nói là con gái Sài Tang Đào thị, trong lòng Từ Thứ và Thôi Châu Bình đều hiểu, hóa ra là nữ nhân Đào gia. 
Mặc dù Đào gia giàu có trong thiên hạ, tuy nhiên dù sao vẫn là thương nhân, địa vị cũng không cao, hơn nữa văn sĩ nghiên cứu huyền học ở Kinh Châu lại càng không tôn sùng. 
Chỉ có điều Từ Thứ và Thôi Châu Bình kiềm chế rất cao, trên mặt tuyệt đối sẽ không biêu lộ chút khinh thường nào, hai người đều thi lễ thật sâu: 
- Hóa ra là Đào cô nương, thất lễ! 
Đào Trạm cũng duyên dáng thi lễ với họ: 
- Hai vị tiên sinh đều là nhân sĩ là tài năng, nổi tiếng Kinh Tương. Tiểu nữ tử mặc dù ở trong khuê phòng cũng có nghe nói, hôm nay vừa gặp, là may mắn ba đời của tiểu nữ tử. 
Lưu Cảnh thấy bọn họ cũng dường như là vừa tới, liền cười nói: 
- Hai vị nhân huynh rời qua đây nâng cốc, uống chung một ly. 
Từ Thứ và Thôi Châu Bình nhìn nhau, người ta hai người trai tài gái sắc, họ tiến vào làm phiền làm cái gì. Hai người liên tục từ chối, nhưng Lưu Cảnh nhất định kiên trì, bất đắc dĩ, hai người chỉ phải cười nói: 
- Thịnh tình của Cảnh công tử, vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi! 
Hai người lệnh tửu bảo chuyên bàn qua, bốn người ngồi với nhau, chuyện trò vui vẻ. Tuy rằng Đào Trạm cũng không hy vọng họ ngồi lại đây, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155768/chuong-106-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.