Trong phòng, Đào Trạm đã giúp Lưu Cảnh hóa trang được kha khá, Lưu Cảnh vẫn bị vậy trong trạng thái say mê, híp mắt, cẩn thận thưởng thức bàn tay mềm mại nhẵn nhụi của Đào Trạm kia đang vỗ về đùa giỡn trên mặt của mình.
Có khi hắn sẽ mở mắt ra, thưởng thức cổ tay trắng như ngọc của nàng, còn có làn hương thơm từ trong tay áo bay tới lan tỏa.
Đào Trạm hết sức chăm chú, cũng không hề ý thức được tâm tư phóng đãng của Lưu Cảnh, ở bên cạnh nàng, còn có hai tiểu nha hoàn xinh xắn đang chú ý, là Tiểu Bao tử và A Kiều.
- Hóa trang quan trọng nhất là khuôn mặt và dáng người, khuôn mặt Cảnh công tử và Gia Cát Khổng Minh kia không khác nhau lắm, đều có khuôn mặt hình con lừa.
- Đợi một chút!
Lưu Cảnh từ trong say mê bừng tỉnh, bất mãn ngắt lời nàng...,
- Cái gì gọi là mặt hình con lừa?
Đào Trạm hé miệng cười,
- Nghĩ là ngươi ngủ rồi, cho nên muốn thử ngươi một chút, hoá ra còn tỉnh, được rồi! Khuôn mặt hơi dài, như vậy có thể chứ!
Tiểu Bao tử và A Kiều đều che miệng cười trộm, Tiểu Bao tử và Lưu Cảnh ở thời gian cũng lâu rồi, hiểu biết tính cách của hắn, mà a Kiều mới đầu rất sợ hắn, nhưng dần dần, cũng phát hiện hắn hiền lành khoan dung, chút sợ sệt trong lòng cũng biến mất.
- Sau đó là dáng người.
Đào Trạm nói tiếp:
- Dáng người Cảnh công tử và vị nhân huynh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155766/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.