Người tới chính là thủ lĩnh sơn tặc Tả vương Giang Hạ, nguyên là thuộc hạ của Nhữ Nam Lưu Tích. Bởi vì là người Tương Dương, Lưu Tích liền lệnh gã trở lại Kinh Châu mở một căn cứ mới. Tiếc rằng dân tâm Kinh Châu ổn định, không muốn lên núi làm phỉ, trà trộn ba năm mới xây dựng được quân đội hơn nghìn người. Cái đó cùng lời thề son sắt lúc trước gã hứa với Lưu Tích, mục tiêu mười nghìn người một năm vẫn kém rất xa.
Hôm nay gã vừa lúc ở dưới chân núi tiếp ứng cho huynh đệ trở về, lại nghe nói huynh đệ Vương Thái gặp ân công. Gã biết rõ, ân công của Vương Thái là Lưu Cảnh, cháu của Lưu Biểu, khiến lòng gã lo lắng, vội thúc ngựa đuổi theo.
Cách hơn mười bước, Lưu Cảnh đánh giá thủ lĩnh sơn tặc này. Tuổi chừng 25-26, dáng người tám thước, dáng vẻ tướng mạo đường đường, tay cầm một thanh trường đao nặng ít nhất năm mươi cân. Đầu đội nón trụ ưng lăng, người mặc áo giáp, không có dáng vẻ một kẻ cướp. Rõ ràng chính là một đại tướng.
Tả vương Giang Hạ cũng đánh giá Lưu Cảnh, so với chính mình cao hơn một chút, tuổi trẻ oai hùng, tướng mạo không tầm thường, đôi mắt lợi hại muốn nhìn thấu lòng mình. Trong lòng gã thầm nghĩ “Hóa ra đây là Cảnh công tử tiếng tăm lừng lẫy ở Kinh Châu, cũng là danh xứng với thực”.
Tuy nhiên lúc này, Tả vương Giang Hạ càng quan tâm đi ở của thuộc hạ mình. Gã xoay người xuống ngựa, tiến tới nói với Vương Thái:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155733/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.