Lúc trước Lưu Cảnh không để cho Liêu Hóa đi theo mình, chủ yếu là để cho y một cơ hội suy nghĩ, trong lịch sử Liêu Hóa theo Quan Vũ, Lưu Cảnh không hy vọng Liêu Hóa sau này lại theo mình, lại bị Lưu Bị mê hoặc, cho nên hắn phải để Liêu Hóa suy nghĩ kĩ một chút, nghĩ thông suốt lại tìm đến mình.
Kỳ thật nói cho cùng, vẫn là bởi vì Liêu Hóa không phải Ngụy Diên, nếu là Ngụy Diên, Lưu Cảnh căn bản cũng không sẽ cho y bất kỳ một chút cơ hội suy nghĩ gì cả, cái gọi là sự cao ngạo của lãnh đạo, ở một số thời điểm, Lưu Cảnh cũng sẽ bày ra.
Lưu Cảnh hạ lệnh mở cửa thành, Liêu Hóa mang theo một đám thủ hạ vào thành, kỳ thật Liêu Hóa cũng từng suy xét qua nhiều lần, rốt cuộc là nương tựa vào Lưu Bị, hay là nương tựa vào Lưu Cảnh?
Thủ hạ Lưu Bị có Quan Trương Triệu, nếu y nhảy vào, địa vị chỉ sợ ngay cả Chu Thương cũng không bằng, còn không bằng đi theo Lưu Cảnh, trở thành thế lực nguyên lão của hắn, phụ tá Lưu Cảnh tranh đoạt Kinh Châu.
Liêu Hóa đúng là nghĩ thông suốt điểm này, mới dứt khoát đuổi tới Giang Hạ, Liêu Hóa xoay người xuống ngựa, một gối trụ đao quỳ xuống, trầm giọng nói:
- Mãng phu vùng sơn dã Liêu Hóa đến nương tựa vào Cảnh công tử, nguyện hết sức vì Cảnh công tử!
Lưu Cảnh vội vàng tiến lên nâng hắn dậy, cười tủm tỉm nói:
- Liêu tướng quân xin đứng lên, hiện tại Giang Đông công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155691/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.